BREAKING NEWS
Search

Lỡ một...mối tình

Tôi không khuyến khích bạn hãy quay tới quay lui để tìm giang sơn mới cho mình, tôi không cổ xúy việc giữ chặt ký ức mà rời xa hiện tại, tôi càng đau lòng khi thấy người ta lao vào nhau một cách không kiểm soát. Tôi chỉ mong bạn nhớ rằng, người ta đối với mình chân tình, mình đối với người ta thương mến, thì đừng bỏ lỡ. 
Tình yêu nồng nặc mùi sơn, khi yêu thấy nó thơm và nghiện ngập, dựa vào nó thấy an lòng vững chãi, chỉ nhìn phía trước mà ước mơ mà khao khát vẽ vời. Khi tỉnh mới biết sơn có độc và có dư chấn ngây ngất dài lâu, đưa tay lên vẫy nhẹ rồi trèo qua phía kia, là giang sơn khác rồi. Còn mặn nồng thề hẹn ư? Mặn nồng vừa mới mà phẩy tay cái một thì thành người lạ. Ôi, phải chăng đó là thứ tình bạc bẽo nhất trên đời?
Tôi thấy hai bạn vừa yêu nhau say đắm, tâm s, hẹn biển thề non, rồi bỗng cãi nhau vì... kẹt xe, nắng nóng, trễ hẹn, nên chia tay. Sau này đi tìm mải miết vẫn thấy tình cũ là chuyện đẹp, người cũ là người tốt thì mới bình tâm nghĩ lại. Ừ thì kẹt xe là chuyện của thành phố, nắng nóng là chuyện của ông Trời, trễ hẹn là chuyện của thời gian (cái thời gian mà cả hai có thể dành cho nhau hỏi rằng chuyện gì đã xảy ra, hơn là nhiếc móc)..., vậy sao lại chia tay? Cái lý do không hợp lúc đó lại trở thành không phải lý do lúc này. Chợt nghĩ sao ngày xưa nam nữ hay thề nguyền "non mòn bể cạn", ra không phải chỉ là thời gian dài làm lòng người thay đổi mà còn bởi thường người ta hay bị tác động bởi những điều tưởng chừng chẳng hề liên quan.

Tôi không hiểu. Tôi không hiểu. Cái tình yêu đó chắc hơi lãng mạn vì sự không chắc, cái tình yêu đó rồi cũng cháy đen vì sự không chắc, cái tình yêu đó rồi cũng khó khăn bởi bao điều kiện dễ dàng. Người ta trở tình nhanh lắm. Đến nỗi tôi không kịp chớp mắt. Tôi vừa nghe bạn lại có người yêu. Bạn của vài tuần trước vật vã khóc sống chết vì người yêu mấy năm đi xa. Tôi chưa bao giờ hiểu làm sao người ta có thể lao vào nhau rồi lại lao khỏi nhau với tốc độ đáng kinh ngạc như thế. Nên cũng có lần tôi buồn cười, khi tôi nghe bạn (khác) rụt rè thông báo rằng chỗ mi ngồi ngày xưa đã có người khác. Tôi không hiểu, giữa xô bồ cuộc đời làm sao thấy rõ chân tình, dù vừa mới đậm sâu, quay lưng đã là giang sơn khác! Bao tam su buon vui lâu nay tan biến hết. 
Nhưng như vậy, có lẽ nào hạnh phúc gấp gáp đó tốt hơn sự day dứt khi không thể bên nhau. Người ta bảo tình yêu còn đau khổ vì chưa có tình khác lấp đầy để nguôi quên. Tôi không rõ, tại sao phải hẳn quên? Tại sao phải lấp đầy? Khi mỗi cái tình cái duyên đều có giá trị riêng rẽ, và không hề giống nhau. Khi mỗi cuộc đời có lần vì tình mà sống chết, một ngày nhìn lại thấy vô nghĩa quá, vì đã quên hẳn rồi!
Tôi không khuyến khích bạn hãy quay tới quay lui để tìm giang sơn mới cho mình, tôi không cổ xúy việc giữ chặt ký ức mà rời xa hiện tại, tôi càng đau lòng khi thấy người ta lao vào nhau một cách không kiểm soát. Tôi chỉ mong bạn nhớ rằng, người ta đối với mình chân tình, mình đối với người ta thương mến, thì đừng bỏ lỡ. Người ta có thể xoay lưng, mình cũng có thể xoay đầu, nhưng để nhìn thấy ngoài kia biển rộng sông dài, để thấy nhân gian tỷ tỷ người chứ có mấy tri âm? Nên nếu có một người cùng nhau khóc cười, ăn cơm gác nhịp đũa đôi, tình cờ hát chung một nhịp khúc tình ca... thì nên giữ lấy. Bạc bẽo trần gian chưa bao giờ là tội lỗi của cuộc đời, của cuộc tình, mà chính của con người, người mà lúc nào cũng nghĩ suy rằng, ngoài kia là một giang sơn khác, trong khi tay mình đang có cả giang sơn...



nanomag

Blog này thuộc về Tin nhanh hôm nay


0 thoughts on “Lỡ một...mối tình